h |
NGỰA HOANG..
che nghiêng hồn lữ thứ
phủi sạch bụi vô thường em cho chùm lục lạc
vó ngựa tung bụi mù
nên mây là viễn xứ nên tình là thiên thu
đường dài xa hun hút
tóc ai màu liêu trai môi ai màu huyết dụ hồn ta là đà say
một con đường thênh thang
mình ta phi lặng lẽ sau nhiều lần mất mát ta đói thèm vuốt ve
thèm chiếc quán bên đường
ấm chút tình cố hương
ta tung hứng phận mình
phơi khô niềm kiêu hãnh tình như là sương khói đời chỉ là mong manh
phất phơ lòng cố xứ
ta dong ruỗi một đời tình là vô biên giới ta vẫn là ta thôi..
hồchíbửu
|
Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)